Jiufen – nơi từng lưu dấu quá khứ

Đăng bởi: Mạnh Tài - 20/05/2014

Tôi đã từng được nghe rất nhiều về vùng đất Jiufen ở miền Bắc Đài Loan. Đó là một thị trấn nhỏ nằm ở phía Bắc đất nước, được xây dựng bên cạnh một ngọn núi và hướng ra biển. Do có vị trí địa lý đặc biệt như vậy nên hầu như ngôi làng nổi tiếng bị sương mù bao phủ suốt quanh năm, tạo nên một không gian lạ lùng và kì bí.

Khi xưa Jiufen từng là một thị trấn khai thác mỏ giàu có, cộng thêm với sự nổi tiếng từ bộ phim City of Sadness (do Ang Li, một nhà làm phim Đài Loan sản xuất), nơi đây đã xảy ra một cuộc bùng nổ du lịch vào năm 1989. Kể từ đó, tất cả mọi thứ tôi đọc về Jiufen đều nói đó là một trong những điểm đến phải ghé thăm ở. Dần dần, tôi bị thu hút và khao khát được đến thăm vùng đất này.

Tôi quyết định không đến thăm nơi này bằng cách thông thường mọi người vẫn làm. Thay vào đó tôi chọn cách đi bộ đường dài trên một ngọn núi nhỏ và vào thị trấn từ phía sau. Một buổi sáng sớm thứ bảy, bạn bè của tôi và tôi đã bắt chuyến tàu lúc 8:25 để đến Houtong, thời gian di chuyển mất khoảng một giờ hoặc lâu hơn chút, chúng tôi đã có mặt tại Houtong.

Bởi vì đó là một thị trấn khai thác mỏ đã bị đóng cửa từ khi nguồn than bị cạn kiệt, nên có một số con đường đi dành cho thợ mỏ cũng bị bỏ hoang, đó là thông tin chúng tôi thu thập được từ người dân địa phương. Trong những năm gần đây, một số hoạt động du lịch ở Jiufen đã được phát triển để tái khởi động nền kinh tế.
 


Sau khi xuống xe lửa tại Houtong Station, chúng tôi theo hướng dẫn viên bắt đầu hành trình của mình. Vượt qua một cây cầu và chỉ cần đi bộ khoảng mười phút dọc theo con đường chính Houtong là sẽ bắt gặp một con đường lên núi. Từ đó, con đường trải nhựa dần biến thành con đường mòn, dọc lối đi là rải rác những ngôi nhà bằng đá bỏ hoang, đổ nát và hoang sơ. Khi chúng tôi leo lên cao hơn nữa, khung cảnh trở nên lãng mạn hơn, như những gì các bạn thấy ở các con đường núi trong những bộ phim vậy, mọi người đều hào hứng vì được theo đuổi những gì đã muốn thấy từ lâu. Sỏi và đá vương vãi nhiều ở khắp mọi nơi, chúng tôi đã leo được trong một giờ hoặc hơn, con đường trở nên quanh co theo hình dáng của sườn núi và dốc hơn.
 


Sau đó đột nhiên con đường không có lối đi tiếp, phía trước đã nhường chỗ cho rừng rậm, các loại cây ôn đới và những cây thông cao vút. Tất cả bỗng nhận ra rằng chúng tôi đã đi qua cả sườn núi. Con đường đã bị bít bởi hầu như chẳng có ai đi, tất cả đều chọn con đường dễ dàng hơn, có thể đi bằng xe buýt du lịch. Từ trên nhìn xuống,Jiufen nhỏ bé và nghèo nàn. Nhưng nó không giống như những gì chúng tôi vẫn tưởng tượng. Tôi đã đọc rất nhiều bài báo nói rằng Jiufen vẫn cổ kính bởi các công trình mang phong cách kiến trúc truyền thống. Đúng là như vậy, nhưng với những đám đông du khách kia thì thật khó mà có thể cảm nhận được một cảm giác yên bình. Thêm vào đó, đường phố được làm cũ đi nhiều hơn như những điểm du lịch khác vẫn làm. Trên đường phố là các thực phẩm ăn nhanh mà bạn có thể tìm thấy trên khắp Đài Loan.
 


Bước chân vào ngôi làng, chen lẫn giữa đám đông du khách, chúng tôi tìm thấy một bảo tàng Vàng. Bảo tàng nhỏ và đặc biệt là không chuyên nghiệp, rác các món đồ thủy tinh. Tuy nhiên, họ có một cách trưng bày rất lạ mắt, có một hồ bơi bên trong đựng các món đồ vàng lấp lánh cùng một số loại đá phát sáng trong đêm tối. Bên trong bảo cũng trưng bày rất nhiều hình ảnh cũ và các thông tin về lịch sử hình thành của Jiufen. Ví dụ, ban đầu, Jiufencó tên của nó trong tiếng Hoa có nghĩa là “Chín phần”. Bắt nguồn từ một truyền thuyết, ban đầu có 9 gia đình sống ở ngôi làng này. Trước khi phát triển, Jiufen có hệ thống giao thông vận tải lạc hậu, thô sơ khiến cho các chuyến đi ra thị trường thế giới rất bất tiện. Vì vậy, bất cứ khi nào có gia đình đi mua sắm tại các thị trường khác, họ thường mua đồ để chia cho 8 gia đình còn lại. Chính vì vậy Jiufen có tên gọi như thế.

Chọn khu vực trung tâm làm điểm đến tiếp theo, đó là một con đường được xây dựng bên trong một ngọn đồi ven biển. Ở đó có tập trung nhiều di tích lịch sử và các quán trà. Một nơi mà chúng tôi có thể tìm được một chút xưa cũ của thành phố này. Nơi này cũng có tầm nhìn đẹp ra bến cảng và biển Thái Bình Dương.

Như bất cứ cuộc hành trình nào, không phải điểm đến là điều quan trọng nhất mà là quá trình. Tôi có một chút thất vọng về Jiufen, nhưng tôi nghĩ rằng đó là sự thật tất yếu bởi sự phát triển. Nếu bạn muốn tránh các đám đông, thì tôi sẽ khuyên bạn nên chọn cách đi bộ trên con đường mòn như chúng tôi đã đi.

 

 

5/5 - (1 bình chọn)

Nhập bình luận của bạn

Bài viết cùng chuyên mục